Trong năm 2008, Việt Nam đã phải hứng chịu nhiều cơn sốt. Từ cơn sốt đất cho đến cơn sốt vàng, từ cơn sốt gạo cho đến cơn sốt xăng và bây giờ là cơn sốt xi măng. Tất cả các cơn sốt đều làm cho người dân lo buồn sầu não, toát cả mồ hôi hột và mờ cả hai con mắt. Lo lắng và hốc hác đến không còn hình tượng người ta nữa.
Tuy nhiên, có một sự việc đã làm hạ nhiệt đôi chút, hay ít nữa khiến người ta quên đi cái thực trạng bẽ bàng và cay đắng ấy trong thoáng chốc. Đó là sự việc Việt Nam đăng cai tổ chức cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ.
Lễ đăng quang Hoa hậu Hoàn vũ năm 2008 được truyền hình trực tiếp từ Cung trình diễn Hoàn vũ (Diamond Bay, Nha Trang) đến 170 quốc gia trên thế giớ vào lúc 9g sáng ngày 14 tháng 7 năm 2008 trên kênh truyền hình Mỹ NBC.” Nhìn ngắm những hình ảnh của họ nhan nhản trên báo chí cũng như trên truyền hình, gã cũng phải tấm tắc khen ngợi:
- Quả thực họ đẹp thật và xứng đáng làm đại diện cho sắc đẹp thuộc những màu da và ngôn ngữ khác nhau trên thế giới.
Theo định nghĩa thì hoa ám chỉ người con gái đẹp. Còn hậu là bà vợ chính thức của vua. Vì thế, hoa hậu có nghĩa là bà hoàng của các loài hoa, hay nói cách khác, là người con gái được chấm về nhất trong cuộc thi sắc đẹp.
Tuy nhiên, nghĩ người mà lại nhớ đến thân. Gã cảm thấy thật tủi cho phe đàn ông con trai. Trong một năm có biết bao nhiêu lễ hội được dành cho đàn bà con gái. Nào là lễ hội tình nhân. Nào là ngày phụ nữ quốc tế, phụ nữ Việt Nam. Nào là ngày tưởng nhớ công ơn mẹ hiền. Trong những lễ hội này, phe đàn ông con trai đành phải bước xuống làm thân trâu ngựa, phải tỏ ra hết mực “ga lăng” bằng cách tặng hoa, tặng quà và không ngừng vuốt râu nịnh vợ con bu nó.
Trong khi đó, thì bản thân mình chẳng có ma nào nhớ tới. Người ta cố gắng vực dậy ngày tưởng nhớ công ơn cha lành trong tháng sáu, nhưng những cố gắng ấy chỉ là như muối bỏ biển, hay là như những tiếng kêu trong sa mạc mà thôi. Số người hưởng ứng chẳng được bao nhiêu.
Hằng năm, người ta tổ chức biết bao nhiêu cuộc thi hoa hậu hoành tráng dành cho nữ giới. Còn nam giới thì bị chìm vào quên lãng, bốn bề phẳng lặng như tờ. Gã chưa bao giờ nghe thấy người ta tổ chức thi sắc đẹp cho nam giới, để bình chọn lấy một anh con trai đẹp nhất, xứng đáng với tước hiệu…”mỹ nam tử”!
Cũng vì lẽ đó, trong chuyện phiếm này, gã muốn dành lại hai chữ “phái đẹp” cho nam giới và chuyện làm đẹp không phải chỉ là chuyện dành riêng cho đàn bà con gái, mà còn phải là lãnh vực tuyệt vời của đàn ông con trai nữa.
Các cụ ta ngày xưa đã bảo: Nhân sao vật vậy.
Nghĩa là con người làm sao, thì con vật cũng hao hao làm vậy. Chẳng hạn như tình mẫu tử: Người mẹ nào mà chẳng thương con. Tình thương ấy bao la như biển Thái Bình dạt dào, tình thương ấy tha thiết như đồng lúa chiều rì rào…
Trong một trận động đất, hai mẹ con nhà kia bị kẹt dưới đống gạch vụn. Nghe tiếng đứa con khóc lóc đòi ăn, bà mẹ bèn lấy mảnh kiếng cắt vào đầu ngón tay, để đứa con được bú những giọt máu cuối cùng thay cho dòng sữa đã cạn kiệt với hy vọng đứa con sẽ được sống sót. Sau khi hai mẹ con được cứu thoát, người ta đã hỏi bà mẹ:
- Tại sao bà lại có được một hành động can đảm như thế?
Bà đã trả lời:
Trong hoàn cảnh đen tối ấy, tôi chỉ có một ý nghĩ , đó là phải làm thế nào để con tôi được sống.
Chính vì thế, Nguyễn Du đã viết trong Truyện Kiều: “Đoạn trường ai có qua cầu mới hay”.
Tuy nhiên, bốn chữ “nhân sao vật vậy” lại trật lất khi đem áp dụng vào lãnh vực sắc đẹp. Thực vậy, nơi loài vật, con đực thường đẹp hơn con cái. Con trống thường hay làm dáng, làm dỏm để lấy le và lấy điểm với con mái.
Chẳng hạn như loài sư tử. Con sư tử đực thì có bờm dài ở cổ, to lớn, oai phong lẫm liệt và nhất là…đẹp hơn con sư tử cái. Chẳng hạn như loài công. Con công đực có bộ lông trang hoàng gồm khoảng hai trăm chiếc, màu lục óng ánh. Cuối mỗi chiếc lông có hình mắt, gồm bốn vòng màu đỏ, đồng, vàng và nâu. Lông trang hoàng mọc ở phần cuối lưng và bao trùm lên trên đuôi. Công đực thường xòe bộ lông trang hoàng như một chiếc quạt tuyệt đẹp và nhảy múa để ve vãn con cái. Như vậy, công đực vẫn cứ…đẹp hơn công cái.Gần gũi chúng ta hơn cả là loài gà. Anh gà trống có bộ lông rực rỡ và rực rỡ. Vì thế, nhìn từ bộ vó bên ngoài, thì quả thực anh gà trống thì…đẹp hơn chị gà mái bội phần.Vì thế trong tiếng Pháp, danh từ ‘’coquetterie’’ có nghĩa là sự làm dáng, làm đẹp được bắt nguồn từ chữ ‘’coq’’ có nghĩa là anh gà trống!
Thần thoại Hy Lạp kể lại rằng: Narcisse vốn nổi tiếng và được coi là anh chàng đẹp giai nhất trong thiên hạ. Nếu tổ chức thi sắc đẹp cho nam giới, chắc chắn anh chàng sẽ được bình chọn làm “mỹ nam tử”. Narcisse là con của thần sông Céphise. Anh chàng này đã say mê vẻ đẹp của mình bằng cách cúi xuống ngắm nhìn hình ảnh mình được in trên dòng suối. Và cuối cùng, anh chàng đã nhảy xuống để được mãi mãi ôm ấp hình ảnh mình. Kể từ đó, bên dòng suối ấy đã trổ sinh một bông hoa thủy tiên.
Từ những điều vừa trình bày, gã thấy danh từ “phái đẹp” phải được dành cho phe đàn ông con trai, thì mới hợp tình và hợp lý.
Bây giờ xin nói tới chuyện…làm đẹp.
Trong một chuyện phiếm bàn về vấn đề đẹp và xấu, gã đã viết:
- Là đàn bà con gái, mà nếu không biết làm đẹp “mí lại” ăn quà vặt thì hỏng còn là đàn bà con gái nữa.
Còn xét về những nơi những chốn được làm đẹp, gã nhận thấy rằng:
- Hễ hở ra chỗ nào thì các cô nàng liền vội vã trang điểm cho chỗ ấy liền tù tì. Từ cái răng cái tóc là góc con người, đến cái môi cái miệng để mà mần duyên, thậm chí đến cả cái móng chân móng tay đều được các cô nàng trau chuốt một cách tỉ mỉ và kỹ lưỡng.
Tuy nhiên, vấn đề làm đẹp không phải là một lãnh vực độc quyền của đàn bà con gái, bởi vì ngày nay nó đang được chuyển dần sang phần đất của đàn ông con trai. Vì vậy, phe ta cần phải đoàn kết lại, tiến lên để dành lấy cái quyền thiêng liêng này. Chuyện làm đẹp dường như đã là một cái gì gắn liền với thân phận của đàn ông con trai. Thực vậy, ngay từ hồi còn tấm bé, mặc dù đầu tóc được “húi ca rê”, năm phân đều, còn được gọi là” húi cua”, thậm chí có những chú nhóc để đầu “đít vịt”, thế mà trong túi quần lúc nào cũng mang theo một chiếc lược, một mảnh gương…để ngắm nghía và chải chuốt mỗi khi có thể.
Thời đó, chưa có những loại keo xịt tóc, hay những loại thuốc nhuộm màu như bây giờ, thế mà những chú nhóc ấy vẫn chịu khó xức dầu dừa, hay bôi “bi-ăng-tin “ cho mái tóc của mình được đen nhánh và óng mượt.
Những điều đó chứng tỏ việc làm đẹp đã ăn sâu vào máu huyết, cũng như đã ám vào lục phủ ngũ tạng của phe đàn ông con trai, để rồi khi đã lớn khôn và trở nên một con người trưởng thành, anh ta vẫn cứ quan tâm và chịu khó chăm sóc đến cái ngoại hình của mình.
Sự quan tâm chăm sóc ấy được Nguyễn Du tóm tắt một cách giản đơn, khi diễn tả về anh chàng Mã Giám Sinh, như sau: “Mày râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao”.
Chỉ riêng về cái tóc mà thôi, phe đàn ông con trai đã ăn đứt phe đàn bà con gái. Thực vậy, các bà các cô lâu lâu mới tới tiệm uốn tóc, hay mỹ viện để gội, ép, sấy…mà tân trang cho mái tóc của mình. Trong khi đó phe đàn ông con trai cứ một tháng hay hai tháng lại phải tới tiệm hớt tóc.
Còn để được “mày râu nhẵn nhụi, thì hằng tuần, có khi hằng ngày đối với những người rậm râu, lại phải cạo tới cạo lui một lần.
Theo như gã biết thì thuyết tiến hóa chủ trương: con người liên tục phát triển từ điểm Alpha đơn giản đến điểm Omega tuyệt vời, thì việc làm đẹp của cánh đàn ông con trai cũng vậy.
Thoạt đầu, thì chỉ có những hãng chuyên sản xuất áo quần, thuộc vào loại chất lượng cao, hay hàng hiệu cho con trai. Tiếp đến là những hãng chế tạo những loại nước hoa, có mùi thơm đặc biệt được dành cho nam giới, cái mùi đàn ông ấy mà. Sau đó là các loại sà phòng, sữa tắm…và trăm thứ kỉnh kỉnh khác nữa.
Thế nhưng, trong những năm gần đây, dịch vụ tân trang nhan sắc cho giới mày râu đã được phát triển và thu hút được rất nhiều khách hàng. Không chỉ những thủ thuật đơn giản như tẩy vết sẹo, xóa nốt ruồi…mà còn căng da mặt, nâng sửa mũi, cắt mí mắt, hút mỡ, thậm chí còn…bơm cả cơ bắp.
Trong một bài viết được đăng tải trên tuần báo “Tiếp Thị”, số 712 ra ngày 13 tháng 12 năm 2006, tác giả Khánh Chi đã ghi nhận một vài trường hợp điển hình như sau:
Trường hợp thứ nhất: Ông T đã 62 tuổi rồi, thế mà vẫn cứ hăng say cống hiến cho công việc. Ông giữ chức giám đốc một doanh nghiệp, lại có cô vợ trẻ và xinh đẹp. Nhìn thân hình vạm vỡ, không ai bảo ông đã quá lục tuần, nhưng ông vẫn cảm thấy làn da mình đã “xuống cấp” trầm trọng. Thân hình có thể cải thiện được nhờ tập luyện, còn làn da… Và thế là ông quyết định đến với thẩm mỹ viện. Sau hàng loạt các xét nghiệm cần thiết, ông được tiến hành căng da mặt. Chỉ vài ngày, các vết phù nề tan hết, khuôn mặt đã tương xứng với thân hình. Sau hai tháng theo dõi, ông đã sở hữu làn da trẻ hơn cả chục tuổi…
Trường hợp thứ hai: Anh S được trời phú cho đôi bàn tay khéo léo, nhưng lại không cho anh một khuôn mặt dễ nhìn. Là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, hằng ngày tiếp xúc với bao nhiêu người, nhưng khuôn mặt trán dô, muõi ngắn lại lõm, khiến anh mang nặng nỗi mặc cảm tự ti.Và thế là anh bèn đi phẫu thuật nâng mũi và khuôn mặt của anh đã được cải thiện. Trán đỡ dô nhờ chiếc mũi cao che bớt.
Bác sĩ Trần Thiết Sơn, trưởng khoa phẫu thuật tạo hình tại bệnh viện St Paul, Hà Nội, cho hay:
- Trong những năm gần đây, nhu cầu làm đẹp của nam giới liên tục gia tăng. Đối tượng đến làm đẹp chủ yếu là doanh nhân, những người làm nghệ thuật. Công chức cũng có nhưng không nhiều.
Trường hợp thứ ba: Anh L muốn độn cơ bắp vì dù chăm chỉ tập luyện nhưng cơ bắp vẫn không nổi, bộ ngực vẫn xẹp lép. Anh lại có sở thích mặc áo phông, quần bò. Anh đã tìm đến bệnh viện để “nâng ngực”. Bằng kỹ thuật đặt tấm độn, dạng gel dưới da, anh đã có được một thân hình như lòng mong muốn.
Bác sĩ Sơn cũng cho biết:
- Đây là dạng gel, không ảnh hưởng đến sức khỏe, nên ngày càng có nhiều người sử sụng. Có người phần bắp chân quá bé cũng phải làm cách này. Việc đặt tấm độn như thế sẽ kéo dài được khoảng hai mươi năm. Nếu sau này không muốn, người dùng có thể bỏ đi.
Tóm lại, phe đàn ông con trai chúng ta dứt khoát phải đòi cho bằng được cái tước hiệu là phái đẹp, đồng thời phải dành lấy cho mình công việc làm đẹp, tân trang ngoại hình, bơm chỗ nọ hút chỗ kia, cắt chỗ này vá chỗ khác.
Ngoài ra khắp nơi cũng sẽ tổ chức những cuộc thi để bầu chọn Nam sinh Duyên dáng, Thanh niên Thanh lịch, Mỹ nam tử Bãi biển... cũng đủ ba loại trang phục:
- Trang phục tắm: Quần sà loỏng.
- Trang phục truyền thống: Khăn đóng áo thụng,
- Trang phục tự chọn.
Bảo đảm chẳng kém chị em ta một tí ti nào cả. Bởi vì đàn ông xinh đẹp muôn năm!!!
Gã Siêu
0 comments:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã xem bài viết này. Hãy để lại ý kiến hoặc chia sẻ của bạn cùng tác giả nhé. Nhớ để lại tên để tôi còn cảm ơn bạn. Thân mến, Gnasnt