Người Nhật có câu nói cửa miệng “Okage sama de,…” theo nghĩa đen là “Nhờ ơn trên,..”. Mình là người có niềm tin tôn giáo nên mình cũng phải nói như người Nhật rằng “Nhờ ơn trên, dạo này công việc của mình cũng tương đối thuận lợi…”. Ngoài những nỗ lực lao động của cá nhân, nhiều lúc mình cần đến sự may mắn của ơn trên nữa. Nhất là trong thời buổi cá thì ít và nhỏ xíu mà người câu người vây bắt thì nhiều.
Người ta đi câu cá để thư giãn, giải trí. Còn mình thì đi câu “cá” vì miếng cơm manh áo, vì mưu cầu cuộc sống. Không có “cá” thì “hoa hồng” cũng không, chỉ còn “con đường màu xanh”. Kinh doanh là như vậy đó. Hiện tại, tiền của mình chưa “đông”, nên mình chưa thể ung dung thong thả vác cần đi câu giải trí được, mà phải “ chiều nay anh đi câu cá, về cho má nấu canh chua….”.
Câu cá là một môn nghệ thuật. Đi câu cá cũng phải có bí kíp, không có bí kíp thì nhiều lúc chả câu được con cá nào đành ghé chợ mua một con vè nhà bảo câu mãi mới được con này. Mình chưa phải là cao thủ câu cá, nhưng mạn phép các bậc huynh trưởng tiền bối đưa ra một số bí kíp sau.
Thứ nhất là phải câu ở chỗ … có cá nhé. Bạn không thể câu cá nếu địa điểm bạn chọn câu là một …chậu nước hoặc vũng nước ngoài đường. Các cao thủ họ nhìn qua là biết chỗ nào có cá chỗ nào không. Với nhiều người là kinh nghiệm, với một số ít là linh tính hay còn gọi là giác quan thứ 6. Với đám sau này họ có thể “ngửi” được mùi cá từ xa, cá trong hồ hay trong lẩu cũng vậy. Trong kinh doanh cũng vậy. Hãy chọn cho mình một cái ao hay còn gọi là phân khúc thì trường mà câu thì cá dễ cắn câu hơn là “đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt…”.
Thứ hai là chọn đúng “mồi câu”. Tức là mồi cho cá là những thứ cá thích ăn, cá có nhu cầu thức ăn riêng chứ không phải loại mồi anh em thích nhậu, loại bia anh em thích uống. Cá không ăn nem công chả phượng bàn tay gấu óc khỉ,… mà cá chỉ thích giun đất, trù chỉ, thính, con gián, thằn lằn, gan gà gan vịt để thối thối bốc mùi… vv. Trong kinh doanh cũng vậy, phải nắm rõ nhu cầu thực tế của khách hàng và bán cái họ muốn phù hợp với ngân sách, nguồn lực của họ. Có ai đó nói: “Hãy bán cho khách hàng cái họ cần, chứ không phải bán những gì mình có”.
Người ta đi câu cá để thư giãn, giải trí. Còn mình thì đi câu “cá” vì miếng cơm manh áo, vì mưu cầu cuộc sống. Không có “cá” thì “hoa hồng” cũng không, chỉ còn “con đường màu xanh”. Kinh doanh là như vậy đó. Hiện tại, tiền của mình chưa “đông”, nên mình chưa thể ung dung thong thả vác cần đi câu giải trí được, mà phải “ chiều nay anh đi câu cá, về cho má nấu canh chua….”.
Câu cá là một môn nghệ thuật. Đi câu cá cũng phải có bí kíp, không có bí kíp thì nhiều lúc chả câu được con cá nào đành ghé chợ mua một con vè nhà bảo câu mãi mới được con này. Mình chưa phải là cao thủ câu cá, nhưng mạn phép các bậc huynh trưởng tiền bối đưa ra một số bí kíp sau.
Thứ nhất là phải câu ở chỗ … có cá nhé. Bạn không thể câu cá nếu địa điểm bạn chọn câu là một …chậu nước hoặc vũng nước ngoài đường. Các cao thủ họ nhìn qua là biết chỗ nào có cá chỗ nào không. Với nhiều người là kinh nghiệm, với một số ít là linh tính hay còn gọi là giác quan thứ 6. Với đám sau này họ có thể “ngửi” được mùi cá từ xa, cá trong hồ hay trong lẩu cũng vậy. Trong kinh doanh cũng vậy. Hãy chọn cho mình một cái ao hay còn gọi là phân khúc thì trường mà câu thì cá dễ cắn câu hơn là “đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt…”.
Thứ hai là chọn đúng “mồi câu”. Tức là mồi cho cá là những thứ cá thích ăn, cá có nhu cầu thức ăn riêng chứ không phải loại mồi anh em thích nhậu, loại bia anh em thích uống. Cá không ăn nem công chả phượng bàn tay gấu óc khỉ,… mà cá chỉ thích giun đất, trù chỉ, thính, con gián, thằn lằn, gan gà gan vịt để thối thối bốc mùi… vv. Trong kinh doanh cũng vậy, phải nắm rõ nhu cầu thực tế của khách hàng và bán cái họ muốn phù hợp với ngân sách, nguồn lực của họ. Có ai đó nói: “Hãy bán cho khách hàng cái họ cần, chứ không phải bán những gì mình có”.
Thứ ba là phải kiên nhẫn. Một chữ “Nhẫn”, chưa cần ghép chữ “Tâm” ở đây. Một số “cần thủ” thích chơi chữ ghép cả 2 chữ để câu cho nó nhanh rồi chuồn cho lẹ. Phải kiên trì, thật kiên trì. Đừng chán nản nếu như hôm nay xách cần đi câu, rồi lại xách giỏ về không. Cứ coi đó như là một “sự cố”, một “ngày đen đủi” chẳng hạn. Hôm sau, hôm sau nữa, có quyết tâm, nhất định bạn sẽ có cá mang về.
Cuối cùng là may mắn, hên hay số đỏ. Có người câu cả ngày không được con nào, còn mình lại câu được vài chú. Đó có thể là do mình may mắn. Nhưng câu cá mà dễ quá thì lại mau nhàm, mau chán. Câu cá cũng phải có feeling thì mới thú vị. Nhiều lúc câu cả ngày không được tưởng hôm nay xách cần về tay không, chuẩn bị ra về thì cá lại cắn câu thế mới thú. Bàn thắng vàng hay cái chết bất ngờ (sudden death) trong bóng đá bao giờ cũng cho ta nhiều cảm xúc. Cái gì ban đầu dễ thì cuối lại hay khó hay phức tạp, cái ban đầu khó thường cuối cùng nhiều lúc lại dễ, lại thuận lợi. Cái đó cho ta cái feeling…
Chuẩn bị hết quý rồi. Tổng kết lại 3 tháng vừa rồi mình câu được mấy con nào?
- 1 con cá chép Nhật (Nitto Denko), 1 con cá tầm Đức (Metro Cash & Carry), 1 con cá nục bông Đài Loan (ARUP), 1 con cá chép vàng Việt Nam (Sàn GD Vàng TG), 1 con cá cảnh la hán Singapore (Mapletree Logistisc), 1 con cá hồi Pháp (Gide Loyrette Nouel), với 1 con chạch (E&Y). Quy ra tiền Việt được hơn 2 tỷ, quy ra thóc được khoảng 500 tấn thóc với giá khỏang 4.200 đ/kg như hiện nay, có thể nhét đầy 25 container 20 TEU…
Thank God for your precious assistance on my fishing!!!
HCM, ngày 1/7/09
Gnasnt
Gnasnt
0 comments:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã xem bài viết này. Hãy để lại ý kiến hoặc chia sẻ của bạn cùng tác giả nhé. Nhớ để lại tên để tôi còn cảm ơn bạn. Thân mến, Gnasnt