Chiều hôm qua, khắp hang cùng ngõ hẻm, không khí có vẻ rạo rực, ẩn chứa một sự bộc phát nếu …Việt Nam mang cúp vàng về nhà. Khắp nơi toàn màu đỏ vàng của cờ đỏ sao vàng, của bandroll treo trước quán café hay quán nhậu, băng đỏ treo trên đầu những người hâm mộ. Trên YM, nhiều avatar cũng là màu cờ đỏ sao vàng & dòng chữ Việt nam vô địch. …
Một nữ đồng nghiệp cũ gửi mình cái file avatar Việt Nam vô địch bảo mình thay đổi cho khí thế nhưng mình nói đùa rằng “Nói trước bước không qua đâu em”. Linh cảm mình cũng bảo thế. Việt Nam khó thắng. Văn phòng mình chia 2 đội bắt độ. Lúc đó kèo bên ngoài Việt Nam chấp Mã Lai 1,5 trái. Điên à, mình thắng nó 3-1 nhưng chắc gì dễ dàng thắng lại nó chứ đừng nói là thắng với cách biệt 2 trái…
Khi trận đấu trôi hết hiệp 1, mình lại cảm thấy bất an nhiều hơn & mơ hồ cảm thấy Việt Nam sẽ thua. Không phải nói gỡ xui xẻo, nhưng quả là đúng như vậy. Mặc dù đội vẫn giữ cự ly đội hình tốt, nhưng tâm lý có vẻ căng cứng nên các pha chuyền bóng quyết định thiếu độ chính xác. Thêm nữa tinh thần các cầu thủ cũng có vấn đề. Tuyến giữa chơi không thực sự quyết liệt nên dẫn tới nhiều tình huống phản công của Malaysia thực sự nguy hiểm. Chính vì tâm lý không tốt nên trong 15 phút cuối khung thành của Việt Nam luôn bị đặt trong trạng thái báo động. Thế rồi, cái gì đến cũng sẽ đến với một bàn thua vô duyên lãng nhách ở phút 84. Thế là chấm hết. Amen.
Người hâm mộ lại thêm một lần thất vọng thở dài thườn thượt. Chỉ có mấy đồng chí công an Việt nam hở phào nhẹ nhõm…
Tất nhiên cũng phải nói đến sự thiên vị của trọng tài trước các tình huống vào bóng thô bạo của các cầu thủ Malaysia. Vô tình hay hữu ý? Khi các cầu tủ Malaysia vừa đấm vừa đá vào gót chân của cầu thủ Việt Nam mà trộng tài bỏ qua, đôi khi còn phạt ngược lại các cầu thủ của chúng ta. Tình huống Tấn Trường bị chấn thương là do tiền đạo đối phương đá bóng ngay trong tay của thủ môn mình, nhưng trọng tài cũng bỏ qua. Hôm nay trọng tài là cầu thủ thứ 13 của Malaysia.
Thôi, đàng nào cũng thua rồi. Buồn làm chi. Chỉ trách là chúng ta chưa đủ bản lãnh để lấy cúp vàng về cho người hâm mộ. Mình chưa đủ bản lãnh như đội tuyển bóng đá Thái Lan chiến thắng trước đội Indonesia trên sân của chính Indo cách đây mấy kỳ Seagames. Lúc đó, trước sức ép kinh khủng của mấy chục ngàn cổ động viên Indo & trọng tài cũng có phần thiên vị đội chủ nhà, nhưng đội tuyển Thái Lan vẫ đứng vững trong 120 phút để rồi chiến thắng trong loạt sút luân lưu. Đấy, phải bản lãnh như vậy chứ! Tưởng cầm vàng rồi để vàng rơi…
Tối qua quá buồn, nên ngủ sớm lúc nào không hay…
Sài gòn, ngày 17/12/09
Gnasnt
->Read More...
Gnasnt




0 comments:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã xem bài viết này. Hãy để lại ý kiến hoặc chia sẻ của bạn cùng tác giả nhé. Nhớ để lại tên để tôi còn cảm ơn bạn. Thân mến, Gnasnt