Dạo này không còn cái cảm giác háo hức chờ xuân về để được nghỉ tết, để được đoàn tụ với gia đình, để được gặp gỡ lại bà con lối xóm cũng như bạn bè ở quê nhà. Tết thì gắn liền với ăn & nhậu. Giờ cũng chẳng còn hững thú. Hồi xưa còn thích ăn nhậu để đàm đúm với nhau vì vui là chính, chứ tửu lượng mình cũng không phải là cao. Vậy mà dạo này lại không thích ăn nhậu mấy nữa. Tại sao vậy? Do sức khoẻ kém, hay do tâm trạng không vui? Chắc do vế sau.
Năm nay những tưởng là "xuân" như thằng Xuân tóc đỏ nhưng cuối cùng lại chẳng "xuân" cũng chẳng "đỏ" chút nào. Anh em trong công ty đang sống thoi thóp bằng thứ năng lượng gọi là "niềm tin" theo kiểu uống nước lã chữa bệnh của mấy thằng thầy cúng bậy bạ. Mấy sếp nhà mình cũng mê tín bà cố, cúng bái đủ trò. Âm thần các vía cô hồn các bác thì mấy sếp "cúng" đầy đủ có khi còn dư thừa, còn mấy thằng "đệ" ở dương trần đói meo như con heo thì mấy bác mặc kệ nó. Bọn nó sống bằng "niềm tin" mà. Cho nên anh em công ty mình tết nhất đến nơi rồi mà cứ ca cẩm bài hát "Em đã thấy mùa xuân chưa?" của Quốc Dũng.
Năm nay những tưởng là "xuân" như thằng Xuân tóc đỏ nhưng cuối cùng lại chẳng "xuân" cũng chẳng "đỏ" chút nào. Anh em trong công ty đang sống thoi thóp bằng thứ năng lượng gọi là "niềm tin" theo kiểu uống nước lã chữa bệnh của mấy thằng thầy cúng bậy bạ. Mấy sếp nhà mình cũng mê tín bà cố, cúng bái đủ trò. Âm thần các vía cô hồn các bác thì mấy sếp "cúng" đầy đủ có khi còn dư thừa, còn mấy thằng "đệ" ở dương trần đói meo như con heo thì mấy bác mặc kệ nó. Bọn nó sống bằng "niềm tin" mà. Cho nên anh em công ty mình tết nhất đến nơi rồi mà cứ ca cẩm bài hát "Em đã thấy mùa xuân chưa?" của Quốc Dũng.
Vì mình xa nhau nên em chưa biết xuân về đấy thôi
Ngày xuân vẫn trôi, tình mình vẫn hoài thương nhớ đầy vơi...
Tâm trạng mình hiện nay cũng như đồng chí trong bài hát này, nhưng khác ở chỗ là mình không phải buồn vì tình yêu đã tan tác bay đi, rồi buồn bã tâm trạng khi mùa xuân đến. Mấy anh em công ty mình buồn vì chán những chuyện ở công ty, do công ty. Tết nhất, anh em công ty khác thì mặt mày hớn hở, tiền bạc xúng xính, nói chung là "xuân" nên ai cũng rạng rỡ mặt mày. Gặp nhau là tay bắt mặt mừng, rủ nhau làm chén rượu gọi là tất niên hay khai xuân. Còn bên công ty mình thì ngược lại, người ta ăn tết còn mình "ăn mày" đúng nghĩa như từ AM - Account Manager trên name card. Đến như mình thuộc top những người có doanh số tương đối thế mà thưởng cũng bị giữ lại đợi đến hết tháng 3 tới mới tổng kết rồi chờ 1, 2 tháng nữa mới được nhận. Má ơi. Lương thì đề xuất tăng từ tháng 9 năm ngoái, đến giờ vẫn chưa thấy tăm hơi đâu. Tết nhất thì cho tạm ứng được tý xíu tiền ăn tết. Nghe nói vậy là hết thấy tiêu tan hết mùa xuân. Chán quá. Như thế này chắc phải chia tay thôi, tìm chân trời mới, minh chủ mới thôi.
Chiều xưa ngồi bên em anh nghe như đã xót xa trong tay mình
Một giây hờn lênh đênh môi em thơm ngát đón đưa hương say tình
Em biết không em anh như bóng mây tìm nơi đổ bến
Đậu bến xa vời mà tình vẫn rơi, mây hoài vẫn trôi
Trời rào rạt sóng, gió reo mùa đông
Tìm trong giá băng bóng xuân mịt mùng
Vì mình xa nhau nên xuân vẫn mãi xa vời chốn nao
Không háo hức ăn tết có lẽ do mệt mỏi, muốn trốn tránh cái hiện thực bực mình này. Đến giờ anh vẫn chưa thấy mùa xuân. Nghe nhạc cho thư giãn vậy.
Sài gòn, ngày 01.02.10
Gnasnt
->Read More...
Gnasnt
0 comments:
Đăng nhận xét
Cảm ơn bạn đã xem bài viết này. Hãy để lại ý kiến hoặc chia sẻ của bạn cùng tác giả nhé. Nhớ để lại tên để tôi còn cảm ơn bạn. Thân mến, Gnasnt